Sau sự việc Nhậm Hiền bị thương, An Linh cũng chẳng còn lòng dạ nào mà tiếp tục ở lại Nhậm gia nữa. Vu Vân cũng không giữ cô ở lại, có lẽ là sợ sự việc lúc nãy làm cô kinh sợ. Mai Mai tiễn cô ra cổng, ánh mắt khó hiểu của chị ấy nhìn cô khiến An Linh không biết phải giải thích như thế nào, mà căn bản thì có gì mà giải thích chứ, đang yên đang lành anh ta tiện tay bóp nát ly thủy tinh, việc đó thì có liên quan gì đến An Linh cô đâu cơ chứ.
“Em về nhà rồi nghỉ ngơi một lát đi, đừng suy nghĩ nhiều”. Mai Mai an ủi cô.
“Em có gì mà phải suy nghĩ nhiều chứ”.
“Nhậm Hiền luôn là người kín kẽ, anh ta làm việc luôn rất chú ý từng tiểu tiết, rất hiếm khi lại hành động bộc phát như vậy”.
“Ai mà biết được anh ta bị gì chứ, bị chuyện ở đâu tác động rồi lại diễn trò trước mặt em, chẳng lẽ em phải chịu trách nhiệm cho cái tay của anh ta sao?”. An Linh ấm ức cãi lại, sao cả Mai Mai cũng không tin là cô vô can trong chuyện này chứ.
“An Linh, em vừa mới biết Nhậm Hiền không lâu, chưa hiểu hết con người anh ta đâu, sau này cứ nên hạn chế tiếp xúc thì hơn”.
Mai Mai thở dài một cái, mọi chuyện đã có ông trời sắp đặt, có những thứ con người vĩnh viễn không thể can thiệp được, cô chỉ mong mọi chuyện sẽ không như cô nghĩ.
Nhìn bộ dạng trầm tư của Mai Mai, An Linh cũng không nói gì, cô luôn có cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-tat-ca-nhung-gi-anh-co/1519009/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.