Tô Lập liền tái xanh cả mặt, chưa dám lên tiếng thì Tần Thiên Vũ lại tiếp lời: "Tô Lập, anh theo tôi bao nhiêu năm rồi?" Lời nói không mặn không nhạt.
" Dạ..?" Hắn ta cảm thấy rất mơ hồ, không biết ý của Tần Thiên Vũ muốn nói gì. " Chắc có hơn năm năm rồi ạ''. Dù không biết Tần Thiên Vũ có ý gì nhưng cũng không dám chậm trễ mà đáp lời.
Tần Thiên Vũ liền gục gật. " Thế nên.."
Tô Lập liền mang ánh mắt sợ hãi bẽn lẽn hướng nhìn anh chờ nghe lời phía sau còn đang dở.
" Anh có cảm thấy câu hỏi của mình bị dư thừa không? Anh trở nên lôi thôi giống mấy bà thím bị đòi nợ ở ngoài chợ từ bao giờ thế?" Tần Thiên Vũ nhếch mép lời nói mang ý chăm chọc.
Cả đám liền che miệng cười phì phèo, trong đó có cả Lý Văn. Tô Lập liền cúi gầm mặt vì xấu hổ .
Tô Lập cũng là một trong những cánh tay đắc lực của Tần Thiên Vũ, chuyên quản chuyện hàng hóa ở cảng. Dù đã theo anh nhiều năm nhưng chưa bao giờ nhìn thấu được anh là người như thế nào. Chỉ có một điều khiến anh em chết sống đi theo đó chính là nghĩa khí.
" Ở đây không có chuyện của anh nữa, về cảng lo tốt chuyện của mình là được rồi. Tôi tự có sắp xếp".
" Vâng.. Tần tổng!" Tô Lập cùng đám đàn em liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-tat-ca-bao-boi-cua-long-anh/2792386/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.