Hôm nay Tần Thiên Vũ vẫn không về, Lộ Thanh Nhi tắm rửa thay quần áo xong ngồi nhìn cậu con trai nhỏ ngủ say một lúc. Cô không ngủ được nên xuống nhà.
Má Trương vừa nhìn thấy cô đi xuống liền bước qua tươi cười " Chào thiếu phu nhân, không ngủ được sao ạ? "
Lộ Thanh Nhi gật đầu với bà " Tôi muốn đi dạo một lúc"
Tôi đi với thiếu phu nhân" Má Trương nói đi bên cạnh cô.
Trước giờ cô còn không để ý, ngôi biệt thự sân vườn này không những rộng lớn mà còn rất đẹp. Ban ngày ban đêm cũng chẳng khác gì nhau. Từng cành cây ngọn cỏ đều được chau chuốc đến độ hoàn mỹ, nhưng rất gần gũi mang lại cho người khác một cảm giác thư thái vô cùng.
Đám giúp việc vừa nhìn thấy cô bước ra liền cúi chào cung kính
" Chào thiếu phu nhân, chào thiếu nhu nhân"
" Mọi người đừng khách sáo, cứ tự nhiên đi " Lộ Thanh Nhi nói cúi chào lại họ.
" Tôi không làm phiền đến mọi người chứ?"
" Không có đâu ạ "
Hôm nay họ mới nghe được kỹ, giọng nói dịu dàng và cử chỉ ôn nhu của cô đám giúp việc ai cũng mừng thầm trong bụng, có lẽ thiếu phu nhân là một người dễ gần hơn trong tưởng tượng của họ..
Tuy về đây đã gần bốn năm nhưng ngoài má Trương Lộ Thanh Nhi cũng không tiếp xúc nhiều với họ. Chỉ là những câu chào hỏi tiêu chuẩn.
Trước giờ nghe cách cô nói chuyện với thiếu gia đều là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-tat-ca-bao-boi-cua-long-anh/2792365/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.