Lộ Thanh Nhi cố nặn ra nụ cười gượng gạo cho đỡ xấu hổ vì cô hiểu rõ ý a Vỹ muốn nói gì. Với cái tính ghen tuông của Tần Thiên Vũ thì không cần phải bàn. Nếu a Vỹ không phải là tay chân thân cận thì chắc cũng.. Nhưng cô cũng rất ngạc nhiên khi biết a Vỹ là người cùng quê với mình
"Trước giờ tôi không biết, anh cũng là người Nam Thành "
" Đâu chỉ mình tôi, quê mẹ ông chủ cũng ở đây mà, tính ra ông chủ cũng là một nửa người Nam Thành đấy " A Vỹ vừa lau xe vừa nói cũng chẳng nghĩ gì.
Cô cảm thấy rất nực cười, làm vợ như cô đúng là chỉ để cho có. Chung sống bốn năm cô lại chưa từng biết gì về anh hết.., đến lúc biết rồi thì lại..
A Vỹ thấy bà chủ đứng thẩn thờ không phản ứng, anh ta liền gọi lớn. "Bà chủ, bà chủ có gì dặn dò không ạ?"
" À.. cũng không có gì” Lộ Thanh Nhi định nói gì đó lại không nói
“…” A Vỹ nhìn cô gục gật. Không hiểu gì hết
Lộ Thanh Nhi thở dài xoay người trở vào trong, vừa nhìn thấy chị bước vào Lộ Tiểu Nam liền ghì tay chị ngồi xuống sofa, hóng chuyện
" Chị.., sao đột nhiên anh rể cho phép chị về đây thế? "
" Chị với Tần Thiên Vũ sắp ly hôn rồi" Lộ Thanh Nhi nói rũ mắt cũng không nhìn cậu ta.
" Hả..?"
Trần Thu Cầm nghe thấy không khỏi bất ngờ từ trong gian bếp chạy ra
" Sao có thể?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-tat-ca-bao-boi-cua-long-anh/2792352/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.