Du Huân Huân không hiểu chuyện gì đang xảy ra , Trần Đình kéo nàng về phía hắn. Là muốn cứu ? Hay muốn bắt ?
Kỷ Tồn Phi tức giận nói “Anh làm gì vậy ?”
Trần Đình nhếch miệng cười “Làm việc nên làm.”
“Vậy là ý gì ?”
“Tuy tôi muốn hạ gục Ngô Vũ Thần nhưng là muốn đường đường chính chính đấu một trận…”
Kỷ Tồn Phi giận đến run lên , hắn chưa kịp đáp trả thì một giọng nói nữa vang lên “Kỷ Tồn Phi….không ngờ phải không ?”
Quả thật hắn không ngờ người vừa lên tiếng là….Ngô Vũ Thần…
“Vũ Thần…anh…” – Du Huân Huân sững người nhìn hắn gượng người đứngdậy , hai ba người vệ sĩ còn sống sót đỡ hắn đứng vững , Ngô Vũ Thần khẽ cười “Xin lỗi vì đã lừa em.”
Nàng vội đi đến bên hắn.
“Các người dám gạt tôi ? Đồ khốn !” – Kỷ Tồn Phi tức giận rút khẩu súng ra chĩa mũi súng vào Du Huân Huân , thẳng tay bóp cò….
*Đoàng…
*Đoàng…Đoàng….
Ba tiếng súng lần lượt vang lên , Ngô Vũ Thần rút súng của tên vệ sĩnhắm vào mi tâm Kỷ Tồn Phi , cơ thể cậu nhanh chóng ngã xuống đất.
Du Huân Huân được Trần Đình bảo vệ , cũng may lúc đó hắn nhanh chóng đưa tay kéo ngược nàng về phía sau , né sang một bên…
Du Huân Huân vẫn chưa hết sợ hãi , cả người run lẩy bẩy , Ngô Vũ Thần gắng sức bước đến ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn “Huân Huân…không sao…đâu…..”
“Cậu mau đến bệnh việc đi.” – Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2290385/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.