Du Huân Huân bị nụ hôn của Ngô Vũ Thần làm cho mê mệt , cả người bủnrủn , hắn cười xấu xa “Anh hỏi lại lần nữa , có phải em mặc chiếc váynày là vì anh ?”
Du Huân Huân xấu hổ , gật nhẹ đầu , cúi gằm mặt xuống , thực là mất mặt , hắn lại hỏi tiếp “Ai dạy em ?”
“Là chị Ái My !”
“Em mặc vậy để làm gì ?” – Ngô Vũ Thần nhếch miệng cười , hắn muốnthử xem nàng sẽ trả lời như thế nào , theo hắn đoán , một là nàng sẽ xấu hổ không trả lời , hai là nàng sẽ khóc. Vì Du Huân Huân lúc này khôngtinh nghịch và có chút mạnh mẽ như trước mà nhút nhát và đáng yêu.
Nàng ngập ngừng , tuy bị hỏi vậy rất xấu hổ nhưng mục đích chính củanàng là quyến rũ hắn , Du Huân Huân hít mạnh một hơi để có dũng khí rồihùng hồ tuyẻn bố “Anh nhìn mà không biết sao ? Là em đang quyến rũ anh!”
Hắn như muốn ngã ngửa , cái tính cách mạnh mẽ , không sợ trời khôngsợ đất của nàng vẫn còn sao ?? Ngô Vũ Thần nhẹ nhàng lên tiếng “Em địnhlàm gì để quyến rũ anh ?”
Phải rồi , cái này thì nàng không nghe Du Ái My nói , chỉ biết mặcchiếc váy này thôi….mày đẹp khẽ nhíu lại…nhìn nàng ngẩn ngơ suy nghĩ ,Ngô Vũ Thần nhếch miệng cười , đưa tay bế nàng , đặt lên giường.
Du Huân Huân giật mình , chưa kịp lên tiếng thì hắn đã nói trước “Đểanh dạy em , nhưng…chỉ được làm việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2290377/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.