Hai ngày sau đó chuyến du lịch kết thúc , mọi người đang chuẩn bị hành lí lên xe.
Du Huân Huân sắp xếp xong , bước đến ôm hắn từ đằng sau “Ông xã.”
Ngô Vũ Thần mỉm cười dịu giọng trả lời “Chuyện gì ?”
“Em muốn đi cùng ba mẹ và ông nội.”
Hắn nhíu mày xoay người đối diện với nàng “Tại sao ?”
“Em có chuyện muốn nói với mẹ.”
“Để về nhà rồi nói.”
Nàng lắc đầu , cố gắng thuyết phục hắn “Ưm…Không được , Vũ Thần à , dù sao khi về đến nhà anh vẫnn có thể nói chuyện với em mà.”
Ngô Vũ Thần thở dài , miễn cưỡng đồng ý “Được rồi.”
“Cảm ơn anh.” Du Huân Huân nhón chân lên , đôi môi đỏ tươi chạm nhẹ vào má hắn , híp mắt cười.
Hắn đưa tay nhéo má nàng , nắm lấy đôi tay nhỏ , kéo vali đi ra ngoài.
– —
“Ta không ngờ Vũ Thần lại để con ngồi với mọi người !” – Ngô tổng vừa lái xe vừa nói , Ngô Vũ Thần từ trước giờ luôn độc chiếm con gái ôngvậy mà lần này lại chấp nhận đi xe một mình.
“Con gái của ba nà , chỉ cần nói vài câu là anh ấy đồng ý.” – Du Huân Huân ngồi phía sau , cất tiếng trả lời.
Du phu nhân vuốt tóc nàng “Nói xem , sao lại đòi sang đây.”
“Vì có chuyện cần nói với mẹ.”
Ngô Vũ Thần lái xe đi phía sau , tiếp theo là gia đình họ Ngô , Ngô Thiên Bảo cuối cùng là xe của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2290371/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.