Trở lại biệt thự trên núi Dương Minh, Tiền Đường ôm Thiên Ái đang trong giấc ngủ say nồng vào thẳng căn phòng mà ngày trước cô đã từng ở.
Được đặt lên chiếc giường mềm mại, Lộ Thiên Ái khẽ ưm một tiếng, tiếp tục ngủ say, y hệt như một đứa nhỏ.
Tiền Đường khẽ khàng ve vuốt cặp má sưng tấy của cô, chỉ muốn giết ngay đám cặn bã đó!
Hắn biết tính của Thiên Ái. Ái Ái của hắn cao ngạo như vậy, cá tính như vậy, mạnh mẽ y như một con mèo hoang, sao có thể cho phép lũ đàn ông đó tùy tiện sờ loạn, huống chi còn xảy ra chuyện? Những lời nói đó của cô chỉ là để làm hắn tức, để bảo vệ tôn nghiêm của cô mà thôi. Nếu không cô đã sớm chịu bọn đó uy hiếp. . .
Cô cầu cứu hắn, tỏ rõ trong lòng cô còn có hắn. Ý niệm này khiến hắn không khỏi nhếch khóe môi lên.
Cầm cục đá chườm mặt cho cô, Tiền Đường si mê nhìn cô chằm chằm.
Ái Ái, xin lỗi em, để em phải chịu khổ rồi. . .
Hắn rất muốn ôm ghì cô vào trong ngực, không để cô chịu tí xíu tổn thương, rất muốn tự mình nói cho cô biết sự thật, cầu cô tha thứ cho mình. . . Nhưng, bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Cởi bộ áo quần nát bấy của Thiên Ái ra, Tiền Đường cũng cởi quần áo của hắn, sau đó, nằm xuống ngay bên cạnh cô.
Cảm nhận được sự ấm áp ở bên cạnh mình, thân thể Thiên Ái tự động dựa vào trong vòng ôm ấp của hắn, tìm một ví trí nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-het-co-muu/180465/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.