Giáo sư Henry là hiệu trưởng của Viện đại học Glasgow đồng thời là một chánh án, làm việc ở Bộ tư pháp, Anh. Tiếng tăm của ông trong giới luật sư được xếp vào hàng lão nhân, đức cao vọng trọng. Ngoài ra ông cũng rất nổi tiếng với tính cách cương trực, thẳng thắn lại vô cùng nghiêm khắc, rất nhiều luật sư nổi tiếng là học trò của ông. Rose là một học sinh xuất sắc của khoa, và là học sinh đến từ châu Á mà giáo sư Henry rất yêu mến, ông rất hài lòng với sự thông minh, nhạy bén của cô – đều là những tố chất của một luật sư nên có. Sau khi biết cô đến học nhờ có học bổng, giáo sư bèn đích thân tìm cho cô một số công ty kinh doanh giới thiệu cô làm cố vấn pháp luật cho công ty, vừa giúp cô có thêm thu nhập, vừa có cơ hội học hỏi, rèn luyện kinh nghiệm. Kết quả đương nhiên Rose đều làm rất tốt, khiến giáo sư hết sức tự hào. Ông chỉ không hiểu, trong khi nhiều học sinh tìm mọi cách để được ở lại làm việc, thì Rose được mời làm việc nhưng cô nhất quyết ra về.
Rose và thầy Henry ngồi tại một băng ghế đá trong công viên gần Quảng trường, hai thầy trò đều trầm ngâm trong những hồi tưởng của bản thân. Thấy vậy, Rose cất lời:
“Cám ơn thầy mấy năm qua luôn giúp đỡ cho em!”
Quả thực giáo sư đã giúp đỡ cô rất nhiều, trong lòng cô vô cùng cảm động, trong thâm tâm đã coi ông như người cha thứ hai của mình.
Giáo sư Henry
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-giua-bien-nguoi/3286298/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.