Mình về nhà nhé, sáng mai mình lại đến!
Nói xong, Diệp Nhi quay người rời đi. Mộng Ánh chỉ ngồi thêm một lúc xong cũng nằm xuống ngủ…
Tầm sáu rưỡi sáng ngày hôm sau, Mộng Ánh trong lòng hào hứng vì muốn được gặp con gái của mình nên đã thức dậy từ sớm và một mình chuẩn bị mọi thứ, chỉ chờ cho bệnh viện mở cửa bắt đầu vào giờ làm việc thì cô sẽ cùng Diệp Nhi đến gặp An An.
Mắt trời đã lên hẳn, nhìn sang đồng hồ treo tường, cũng đã hơn bảy giờ vài phút, cùng lúc đó Diệp Nhi mở cửa bước vào. Mộng Ánh nghe thấy có tiếng động theo phản xạ liền quay ra:
Đến sớm vậy?
Diệp Nhi đặt hộp đồ ăn đã chuẩn bị từ nhà đặt lên chiếc bàn gần đó, rồi nói với giọng có chút ngạc nhiên:
Muốn gặp An An, mà cậu đã ăn gì chưa, sao nay dậy sớm vậy?
Mộng Ánh gật đầu nói:
Trước đó y tá đã đem đồ ăn tới rồi, mình ăn xong thì cậu cũng vừa tới và mình dậy sớm vì muốn gặp con mình thật sớm.
Diệp Nhi “ừ” một tiếng, rồi quay người đi đâu đó, mãi một lúc sau mới thấy quay lại, trên tay còn cầm theo hai chiếc vòng giấy màu vàng sẫm, Mộng Ánh tò mò liền hỏi:
Gì đấy?
Diệp Nhi đưa cho cô một cái, mình nột cái mà trả lời?
Đeo vào đi, phải có thì mới được vào gặp An An.
Mộng Ánh im lặng đeo vòng lên, cả hai cùng đi ra ngoài hành lang thì đã thấy y tá đứng chờ sẵn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-gai-cua-ban-than/2573679/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.