Uống đi!
Diệp Nhi cầm chai nước trên tay Mộng Ánh mà uống một ngụm đầy, đưa mắt lên lườm cô một cái, bất mãn nói:
- Vui ghê chưa!
Mộng Ánh nở nụ cười một cách ngượng ngùng, cô ngồi xuống ghế tựa vào vai Diệp Nhi mà nói:
Rồi rồi, thì tại mình được chưa, nhưng cũng do cậu cố chấp đi theo mình thôi.
Diệp Nhi bất lực chỉ biết lắc đầu, cũng không thể trách cô được, là do bản thân Diệp Nhi tự nguyện đồng ý đi cùng chứ ngay từ đầu cũng không ai ép ai hết. Nhưng nếu đi bộ hàng cây số để đổi lại cho Mộng Ánh có một tinh thần thoải mái như bây giờ thì bản thân Diệp Nhi luôn sẵn lòng thực hiện.
Trải qua suốt năm tháng, một Mộng Ánh trước đây vốn là một cô gái yêu đời, hoạt bát, nhưng từ sau lần ốm nghén cho đến thời điểm cuối của quá trình mang thai thì tính cách của cô như hoàn toàn thay đổi, cô dần ít nói hẳn đi, thường hay suy nghĩ linh tinh mà có đêm lại ngồi khóc một mình, có khi còn cáu giận dù chỉ là một việc nhỏ mà nếu trước đây có vô tình xảy ra thì Mộng Ánh đều vui vẻ bỏ qua.
Những biểu hiện thay đổi này cũng một phần do trong thời kỳ mang thai thì thai phụ đa số đều sẽ như vậy và hơn nữa là phụ nữ trong giai đoạn này cần có được sự đặc biệt quan tâm từ gia đình, nhất là từ “người chồng”. Nhưng Mộng Ánh lại thiếu vắng đi thứ tình cảm quan tâm đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-gai-cua-ban-than/2573674/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.