Về đến nhà riêng của anh, Đinh Tuấn Trạch nhẹ nhàng cố không phát ra tiếng động tránh làm cô tỉnh giấc. Đặt cô xuống giường, Đinh Tuấn Trạch mệt mỏi xuống giường ngắm nhìn cô gái của mình đang say giấc, khuân mặt không một chút mỹ phẩm nào nhưng vẫn trắng, đôi môi mím lại có chút tím tái do vừa ở ngoài vào nên bây giờ vẫn còn lạnh. Gương mặt ngày bình đanh đá, ương bướng bao nhiêu thì lúc chìm trong giấc ngủ cô không khác gì một con mèo nhỏ bộ dạng vô cùng ngoan ngoãn.
Đinh Tuấn Trạch khẽ mỉm cười, anh đưa tay lên xoa mái tóc đen mượt của cô, giọng trầm ấm nói nhỏ:
- Ngủ ngon.
Đặt nhẹ một nụ hôn lên trán cô, chỉnh lại chiếc chăn rồi từ từ bước ra khỏi ngoài. Đến thư phòng, anh lấy điện thoại ra gọi cho Trần Phong, đầu dây bên kia nhận được cuộc gọi liền nhấp máy trả lời:
- "Đinh tổng gọi cho tôi có việc gì sao?"
Đinh Tuấn Trạch với chất giọng lạnh vốn có của mình, nói:
- "Dừng công tác ở Pháp quay về Trung Quốc trong đêm nay, ngày mai tôi muốn thấy cậu có mặt ở tập đoàn trước 7 giờ."
Trần Phong không biết vì lý do gì mà anh lại muốn mình trở về ngay trong đêm nay mặc dù ba ngày nữa mới kết thúc chuyến công tác này. Nhưng làm việc với anh đã lâu cậu biết một điều rằng anh là người làm việc có khuân phép, nếu như làm lệch đi thì chỉ có thể là đang gặp vấn đề gì đó nghiêm trọng. Trần Phong ở đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-gai-cua-ban-than/2573632/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.