Yêu thì cứ nói ra ai trách được cậu , đừng dối lòng nữa.
Mộng Ánh thở dài suy ngẫm lại câu nói của Diệp Nhi , hiện tại mọi thứ đều đang dối tung hết lên những bí mật cứ lần lượt được dấu kín khiến cô vô cùng đau đầu . Tóm lại việc mà Mộng Ánh muốn biết được từ anh là trông khoảng thời gian 7 năm qua Đinh Tuấn Trạch đã làm những gì , sống như thế nào và anh đã đi đâu , đó là điều có luôn tự hỏi nhưng chưa có câu trả lời .
Suy nghĩ đi suy nghĩ lại Mộng Ánh lắc đầu nhìn Diệp Nhi nói :
- Ai có thể biết được những bí mật này đây .
Diệp Nhi nói :
- Người thân hoặc bạn bè thân thiết với anh ta , chắc chắn họ sẽ biết.
Nói đến đây Mộng Ánh tự nhảy số ra một người , nhìn Diệp Nhi nói :
- Mộng Cao Lãnh...phải , đúng là anh trai mình chắc chắn anh ấy sẽ biết.
- Đúng , vậy cậu thử hỏi anh ấy đi !( Diệp Nhi nói )
Mộng Ánh cầm ly cafe sữa lên uống một ngụm khuân mặt có chút nhăn lại có vẻ như lại đang nghĩ về điều gì đó , cô đặt ly cafe xuống giọng chút bất bình nói :
- Lỡ như Cao Lãnh không nói thì sao , khả năng cao sẽ là như vậy .
Mộng Ánh nói không sai , chắc chắn khả năng cao Mộng Cao Lãnh sẽ không nói . Đơn giản vì Mộng Cao Lãnh và Đinh Tuấn Trạch là bạn thân không lí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-gai-cua-ban-than/2573586/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.