Mộng Ánh chạy đi chạy lại muốn đứt hơi , mặc dù là đi bằng thang máy nhưng khoảng cách từ thang máy đến nhà ăn cũng không gần mà chân cô còn đang đi đôi giày cao gót nữa , Mộng Ánh cảm thấy gót chân của mình càng ngày càng nhức , đôi chân mỏi nhừ không biết chạy đi chạy lại bao nhiêu lần chỉ vì một ly cafe . Anh đây là muốn làm khó cô ư . 
Mộng Ánh thở hổn hển trong lòng vô cùng bực tức , nói đứt đoạn : 
- Đinh...t...tổng , anh kh... không uống thì thôi , tôi ở đây là l...làm thư kí chứ không phải phục vụ của anh . 
Nhìn cô với bộ dạng như vậy Đinh Tuấn Trạch cười nhếch môi lên khuân mặt vẫn như tảng băng lạnh chưa tan , trong lòng có chút vui vì đã trả đũa được cô , anh đây là đang muốn hành hạ và làm khó cô , đơn giản vì cô đã tắt ngang cuộc gọi khi chưa hỏi ý kiến của anh , anh vẫn còn muốn hành cô tiếp nhưng nhìn cô bây giờ cũng đủ khiến anh hài lòng rồi . 
Đinh Tuấn Trạch ngồi trên chiếc ghế làm việc ngả người xuống ghế hai tay đan vao nhau nhìn cô trầm giọng nói : 
Thư kí hay phục vụ thì cũng như nhau cả thôi , là cấp dưới thì nói gì làm đấy. 
Mộng Ánh nhìn cái biểu cảm của anh bây giờ mà lòng cô đã tức mà giờ còn tức hơn , cô chỉ ước bây giờ có thể lại túm tóc anh quăng ra khỏi tập đoàn cho bõ tức, nhưng ước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-gai-cua-ban-than/2573561/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.