Mạnh Thừa Kiệt nhìnquanh căn nhà đã có lịch sử hai mươi năm, phòng gọn gàng sạch sẽ, khôngđược trang hoàng nhiều, có thể nhìn thấy Lam gia chỉ là một gia đìnhnhỏ.
Trong lòng anh thôi thúc muốn nhìn phòng cô, có lẽ đó là nơi duy nhất anh có thể bước vào thế giới nội tâm của cô.
Đặt tay vào tay nắm cửa, nhẹ nhàng chuyển động, phát hiện cô không khóa cửa.
Lúc này, trong phòng tắm, truyền tới tiếng nước chảy.
Trong phòng, có một chiếc giường lớn, một tủ quần áo, cùng một chiếc bàn họcnhỏ, trên tường dán đủ loại đồ án kiểu dáng phim hoạt hình, đây là phòng Lam Nguyệt và Tiểu Kiệt.
Anh ngồi trên giường, ánh mắt phóng tới bức ảnh chụp chính mình đặt ở đầu giường.
Cô tại sao lại có tấm ảnh này?
Bức ảnh chỉ chụp nửa người, anh nhìn thẳng vào ống kính, trên người mặc một chiếc áo trắng không tay, đó là khi kết thúc một trận đấu bóng rổ,trong trận đấu giao hữu của công ty.
Anh không nhớ anhtừng chụp bức ảnh này, lúc ấy xung quanh có rất nhiều đồng nghiệp, chẳng lẽ cô khi ấy đã đặc biệt chú ý đến anh? Nói sâu hơn một chút là đã yêuanh? Nếu không tại sao có thể chụp bức ảnh này? Còn giữ gìn nhiều nămnhư vậy?
Khó trách Chu Tề Vĩ, Đỗ Mạn Ny, Lam Tinh, thậm chí Tiểu Kiệt, vừa nhìn thấy anh đều có thể nhận ra, thì ra là do bức ảnh này.
Bỗng nhiên tâm trạng anh trở nên rất tốt, cô phát sinh quan hệ với anh, đemlần đầu tiên quý giá tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-duoc-khong/3122007/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.