Tiếng gõ cửa phá tan không khí mơ hồ giữa Lam Nguyệt và Mạnh Thừa Kiệt.
Lam Nguyệt tỉnh táo lại trước, cô vội vàng thở hổn hển, rất nhanh ra mở cửa phòng họp.
“Giám đốc, ngại quá, quấy rầy anh và Lam Nguyệt nói chuyện.” Hà Tư Ngâm cườiyếu ớt, trong lòng lại vô cùng tò mò, giám đốc và Lam Nguyệt đang nóichuyện gì? Tại sao có thể tán gẫu lâu như vậy?
Hơn nữacâu nói “Cô đã ly hôn” của giám đốc càng làm cho nhóm đồng nghiệp tò mò, lại không biết trong phòng họp tình hình thế nào, là phong vân biếnsắc? Vẫn là chuyện trò vui vẻ?
Vì thế, cô bị các đồng nghiệp giao cho trọng trách đại biểu, thuận tiện nhìn xem có gì khác lạ.
“Không sao, chúng tôi cũng không nói chuyện gì, cô có chuyện gì sao?” MạnhThừa Kiệt đáp ứng Lam Nguyệt, không đem chuyện cô ly hôn nói cho ngườikhác, chỉ có mình biết.
“Tôi đến để giải cứu cô ấy, đãhơn 6 rưỡi rồi.” Hà Tư Ngâm dò xét Lam Nguyệt. “Cô ấy là mẹ tốt phải điđón con nhỏ, giám đốc để cô ấy đi đi!” Trên thực tế trong lòng cô đangtính toán. Giám đốc như thế nào có thể không nói ra với cô? Tốt xấu gìcô cũng là đại mỹ nhân.
“Sáu giờ?!” Lam Nguyệt hoảng sợ, cô đã quá hạnh phúc, hoàn toàn không chú ý tới thời gian. “Nguy rồi!”Cô vội vã chạy ra khỏi phòng họp.
“Giám đốc, anh và LamNguyệt đang nói chuyện gì thế? Thấy hai người tán gẫu rất vui vẻ.” Hà Tư Ngâm vừa tiến đến, vừa cười quyến rũ, giám đốc đi vào phòng họp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-duoc-khong/3121998/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.