Cả người cô ta run rẩy đôi tay đưa lên muốn gỡ tay anh ra khỏi cằm nhưng không được. Cố Dạ Bạch cả người lạnh băng toa ra sát khí không chút lưu tình mà hất cô ta xuống đất.
Trán cô ta đập mạnh xuống sàn để lại vết bầm tím trên đó. Đầu óc cô ta choáng váng đưa tay lên đỡ trán, đưa ánh mắt uất ức nhìn lên anh.
- Nói có phải em đã tiếp tay cho hắn đưa cô ấy đi đúng không.
Cố Dạ Bạch giận dữ nhìn cô ta mà quát. A Ninh giật mình sợ hãi, cô ta không nghĩ lúc anh nổi giận lại đáng sợ đến vậy. Cảm tưởng nếu cô ta nói sai một lời thì anh sẽ không chút lưu tình mà giết chết mình.
Cô ta run rẩy sợ hãi nhìn lên anh mà nói:
- Em chỉ giúp cô ấy chạy trốn, chứ không biết hắn đưa cô ấy đi.
Cố Dạ Bạch biết không thể khai thác thông tin gì từ cô ta. Nếu cứ ở đây lãng phí thời gian thì cô sẽ chạy mất. Anh xoay người đi nhanh ra ngoài, A Ninh từ dưới đất thấy anh muốn đi tìm cô thì vội bò đến nắm gấu quần của anh mà giữ lại.
Cố Dạ Bạch quay lại lạnh lùng nhìn cô ta nói:
- Buông ra.
Cô ta lắc đầu không buông, sự ganh ghét, đồ ky không can tâm trong người cô ta lúc này bộc phát. Nước mắt cô ta rơi xuống uất hận ngước lên nhìn anh nói:
- Tại sao cô ta và em đều giống nhau, tại sao anh lại chưa từng nhìn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-dien-cuong/3612330/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.