Vì cô đang mang thai nên Cố Dạ Bạch không để cho cô làm bất cứ việc gì. Ngoài những người giúp việc theo giờ ra anh còn thuê người đến chăm sóc cho cô.
Là một bà dì độ 50 tuổi, nghe nói đó là vú nuôi đã chăm sóc khi anh còn nhỏ. Khi anh lớn bà ấy vẫn ở nhà lớn của anh mà làm việc. Bà ấy chỉ một thân một mình không con cái.
Khi biết chuyện anh muốn tìm người để chăm sóc cho cô. Bà ấy đã chủ động xin nghỉ để qua chỗ anh đảm nhận công việc. Ban đầu bà ấy nhìn thấy cô cũng bất ngờ không kém.
Nếu không có Cố Dạ Bạch giới thiệu tên tuổi của cô cho bà ấy biết, thì không kéo bà ấy đã nhận nhầm cô thành A Ninh.
Cố Dạ Bạch đã nói rõ tình hình của cô cho vú nuôi nghe. Bà ấy vui mừng khi biết cô đang mang thai. Hàng ngày bà ấy đều nấu những món ăn bồi bổ cho cô.
Sống chung cùng bà ấy mấy ngày cô cũng dần thân thiết và nói chuyện nhiều với bà ấy hơn. Có đôi khi bà ấy vẫn nhìn cô một hồi lâu như để xác định một chuyện gì đó. Điều này trong lòng cô cũng cảm thấy khó hiểu.
- Dì Trương, dì hôm nay có đi chợ không ?
Bà ấy được mọi người gọi là dì Trương nên cô cũng theo đó mà gọi theo. Dì Trương nhìn thấy cô thì vội bỏ dở nồi cháo hải sản đang nấu đi đến đỡ cô, bà ấy hiền từ nhìn cô nói:
- Đứa nhỏ này tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-dien-cuong/3612326/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.