Nghe câu nói tuyệt tình của cô, Cố Dạ Bạch khẽ nhíu mày nói:
- Tại sao em lại trở lên ích kỉ như vậy, chỉ là truyền cho cô ấy một chút máu thôi. Em có biết cô ấy đang trong tình trạng nguy hiểm đến tính mạng không.
Bàn tay anh nắm chặt hai bờ vai cô, ánh mắt anh nhìn cô chằm chăm. Triệu Y Vân nhìn người đàn ông mình yêu trước mặt chỉ vì một người con gái mà lớn tiếng với mình, nói cô là một kẻ ích kỉ.
Tâm cô như chết lặng trân trân nhìn anh. Y ta phía sau càng lên tiếng thúc giục:
- Nếu không tìm được người chỉ e rằng bệnh nhân sẽ nguy hiểm. Tình trạng hiện tại của bệnh nhân rất yếu, máu của bệnh viện cũng sắp không còn đủ nữa. Mong người nhà muốn cứu chữa thì hãy nhanh tìm người đi.
Cố Dạ Bạch phút chốc trở lên điềm tĩnh, anh nắm cổ tay cô kéo đến cô y tá kia lạnh giọng nói:
- Cô ấy có cùng nhóm máu RH+, hãy lấy máu của cô ấy đi.
Triệu Y Vân chết tâm, cô ra sức dãy dụa muốn thoát khỏi bàn tay anh. Đầu cô lắc liên tục, đôi mắt đỏ hoe nhìn anh ý muốn cầu xin.
- Không được, không được lấy máu. Em cầu xin anh đừng lấy máu. Cơ thể em sẽ không chịu được mất.
Nhưng Cố Dạ Bạch nào để tâm đến lời cầu xin của cô. Anh quay lại nhìn cô ánh mắt cầu khẩn nói:
- Em hãy cứu cô ấy đi, cô ấy không thể chết. Sau khi chuyện này xong anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-dien-cuong/3612320/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.