Khi về đến biệt thự, cô lấy áo của anh mặc tạm lên người vì chiếc váy đã bị anh xé nát. Cố Dạ Bạch mở cửa xe, cô bước xuống nhìn anh hậm hực rồi lết tấm thân mệt mỏi vào nhà.
Anh đứng đó nhìn cô khẽ nở nụ cười thích thú, rồi đi nhanh đến vác cô lên vai mặc cô muốn xuống.
Anh vác cô vào phòng tắm xả nước vào bồn rồi đặt cô xuống dưới. Cô lấy tay hất nước lên người anh, giọng nói có phần tức giân:
- Tại sao anh không dừng lại, nhỡ bọn họ nhìn thấy hết thì phải làm sao đây.
Cố Dạ Bạch đưa tay vuốt những giọt nước trên mặt rồi nhìn cô khẽ cười nói:
- Chẳng phải bọn họ chưa nhìn thấy gì sao. Với lại dù có muốn bọn họ cũng không nhìn vào trong được. Chỉ người bên trong xe mới nhìn thấy còn người đứng bên ngoài không thể nhìn vào bên trong được.
Triệu Y Vân liếc anh một cái rồi không nói gì nữa. Anh giúp cô tắm rồi giúp cô mặc đồ. Xong xuôi cả hai người cùng lên giường đi ngủ. Cả người cô mệt mỏi nên rất nhanh đã chìm vào trong giấc ngủ.
Cố Dạ Bạch nhìn cô ngủ ngon trong vòng tay mình thì khế cười. Anh đưa tay vén tóc ra sau tai cô rồi cúi xuống hôn lên trán cô.
Sáng hôm sau mọi thứ lại diễn ra đúng theo quỹ đạo ban đầu của nó. Anh nấu bữa sáng cho cô rồi đưa cô đi làm.
Đến giờ tan làm sẽ đưa đón cô. Nhiều lúc cô cũng thắc mắc anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-dien-cuong/3612309/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.