Lâm Trình mang những túi đồ ăn đã mua bỏ vào trong bếp. Cô cùng anh vào bếp để nấu bữa tối. Còn Chi Hạo là tiếu thư nhà quyền quý cô ấy chưa phải động tay chân bao giờ nên chỉ phụ giúp nhặt rau.
Lâm Trình thì khỏi phải nói anh ta rất vụng về trong việc bếp núc. Cô và anh tâm đầu ý hợp trong mọi chuyện.
Nhìn cảnh hai người ân ân ái ái trước mặt mà Chi Hạo không khỏi nổi da gà.
Đây chính là lão đại của Hắc Đạo sao, nếu để anh em trong Hắc Đạo nhìn thấy không chừng sẽ xảy ra chuyện thiên kinh động địa quá.
- Y Vân tại sao anh ta lại lọt vào được mắt của cô vậy. Tôi thấy anh ta ngoài cọc cằn thô thiển ra thì chỉ được cái vẻ ngoài.
Cố Dạ Bạch nghe đến có người chê trách mình anh khẽ liếc Chi Hạo một cái rồi lạnh giọng nói:
- Cô không bớt miệng đi được à, tôi chỉ dịu dàng với người tôi yêu.
Khuôn mặt cô khẽ đỏ ửng khi nghe anh nói, Triệu Y Vân khẽ cười e thẹn nhìn anh. Anh đưa tay nhẹ nhàng vuốt lọn tóc đang loà xòà trước mặt cô ra bên tai.
Chi Hạo không chịu nổi khi nhìn hai kẻ đang yêu nhau này. Cô ấy bước ra ngoài để cho hai người muốn làm gì thì làm.
- Bao giờ xong nhớ gọi tôi vào ăn đấy.
Mất thêm 20 phút đồ ăn cuối cùng cũng nấu xong. Cô gọi Chi Hạo và Lâm Trình vào bàn ăn. Mọi người bắt đầu ăn uống trong không khí vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-dien-cuong/3591658/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.