Triệu Y Vân bước vào tiệm Cafe ngó tới ngó lui thì cuối cùng cô cũng nhìn thấy Lục Lệ Thành đang ngồi trong góc quán. Cô bước đến đó rồi mỉm cười tươi tắn nói:
- Đế anh đợi lâu rồi, anh đến lâu chưa ?
Lục Lệ Thành khẽ cười anh ta nhìn cô nói:
- Không sao tôi cũng chỉ mới tới thôi.
Lúc này nhân viên quán đưa menu đến cho cô. Triệu Y Vân nhìn một hồi cuối cùng cô chọn một ly Capuchino. Sau khi nhân viên rời đi lúc này cô đưa túi bên trong đựng chiếc áo khoác đưa cho anh ta rồi mỉm cười nói:
- Cảm ơn anh đã cho tôi mượn áo khoác, tôi đã giặt ủi sạch rồi nên anh cứ yên tâm nhé.
Lục Lệ Thành cũng mỉm cười lại anh đưa tay ra nhận lấy túi đồ mà cô đưa cho đoạn nói:
Cô cũng có thể không cần trả lại mà.Sao có thể không cần trả được chứ đồ của anh mà tôi chỉ mượn thôi.Cô khách sáo nói, vừa dứt lời thì cũng là lúc nhân viên bưng đồ uống của cô đến. Cô cầm lấy ly cafe mà nhấp một ngụm. Lúc này không khí giữ hai người trở lên ngượng ngùng. Cô cũng không biết nên bắt đầu nói chuyện gì thì lúc này Lục Lệ Thành lên tiếng hỏi:
- Cô Y Vân giờ cô đang làm việc ở đâu ?
Nghe đến câu hỏi này cô lúng túng cũng không biết phải trả lời ra sao.
- Tôi hiện tại đang làm giúp việc cho một nhà giàu thôi. Do không có bằng tốt nghiệp đại học nên rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-dien-cuong/3591643/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.