Cả người cô lạnh toát lạnh sống lưng khi nghe thấy giọng nói của anh từ đằng sau vang lên. Cô run rẩy sợ sệt không dám quay người lại nhìn anh.
- Không được mình không thể để anh ta bắt lại được. Nếu không chắc chắn sau này mình sẽ không còn cơ hội để trốn nữa.
Nghĩ xong cô nhìn bạn thân mình, cô ấy như hiểu ý khẽ gật đầu. Cả hai người nắm tay nhau bắt đầu bỏ chạy. Mấy người chặn đầu cô nhìn thấy vậy cũng nhanh chóng đuổi theo sau.
Anh đứng đấy nhìn con mồi đang bỏ chạy trong lòng cảm giác hưng phấn không thôi.
- Triệu Y Vân có giỏi thì em chạy xa vào, nếu để tôi bắt được chắc chắn sẽ không tha cho em.
Cô cùng bạn thân mình chạy thật nhanh hết sức có thể. Khi nhìn thấy bên ngoài cô nghĩ chỉ cần chạy ra đường lớn nhờ sự giúp đỡ của người đi đường chắc chắn sẽ chạy thoát.
Nhưng cô và bạn thân không ngời tới một chuyện. Đằng trước hai người lại xuất hiện thêm ba bốn tên áo đen cao to chặn đường của hai người.
Cả hai người cùng lúc dừng lại thở mệt nhọc. Tứ phía của hai người đều bị mấy tên áo đen bao vây không có khẽ hở. Bạn thân cô lo lắng nhìn cô nói:
- Chúng ta làm sao bây giờ, bị bọn họ chặn đầu hết rồi.
Cô cũng bó tay không biết phải làm sao. Chính bản thân cô cũng không ngờ anh lại cho người chặn mọi đường ra của cô như vậy. Cô trong lòng thầm chửi rủa anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-dien-cuong/3591637/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.