Sáng hôm sau Triệu Y Vân tỉnh dậy, cô khẽ cử động người thì cơn đau nhức dưới hạ thân truyền đến.
Nhớ lại những cảnh ân ái đêm qua mà cô ghét bỏ chính mình. Nhìn xang bên cạnh không thấy hắn ta đâu. Cô cũng không quan tâm hắn làm gì.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. Triệu Y Vân cổ họng đau rát vì hôm qua bị hắn hành hạ, giọng nói khàn khàn cất lên :
- Mời vào.
Cánh cửa vặn nắm mở ra, quản gia bước vào trên tay cầm theo hộp gì đó. Nhìn thấy cô ông ấy lễ phép nói :
- Phu nhân...
- Tôi không phải là phu nhân của mấy người - Giọng nói ghét bỏ của cô vang lên.
Ông ta nhìn cô mỉm cười nói:
- Đây là lệnh của thiếu gia chúng tôi không thể không làm theo.
Cô nhíu mày tỏ rõ sự chán ghét trên mặt khi nghe ông ta nhắc đến hắn.
Quản gia đặt chiếc hộp lớn xuống cạnh giường cô giọng ôn tồn nói :
- Đây là bộ lễ phục mà thiếu gia đã chọn cho người. Tối nay người sẽ đi cùng thiếu gia đến buổi tiệc.
Triệu Y Vân cự tuyệt lạnh nhạt nói :
- Nói với hắn tôi không muốn đi cùng hắn.
Quản gia nhìn cô khẽ thở dài rồi bước ra ngoài đóng cửa lại.
Triệu Y Vân bước xuống giường như đi không vững. Đôi chân cô run rẩy thầm oán trách hắn ta.
Một lát sau tiếng chuông điện thoại vang lên. Cô đang ngồi cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài vườn. Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-dien-cuong/3591624/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.