Tống Từ Nhất mở hai mắt ra, cảm thấy đầu không quá choáng váng, thế nhưng trên người lại ướt đẫm mồ hôi.
Tống Từ Nhất cau mày, chậm rãi đứng dậy, sau đó đi tắm rồi thay một bộ quần áo khác, lúc đẩy cửa phòng ra ngoài thì không khỏi ngơ ngắn.
Mùi thơm nhàn nhạt của cháo bay từ phòng bếp ra, cũng có thể nghe được âm thanh bận rộn trong bếp.
Tống Từ Nhất nghi hoặc, Sở Hiên chưa đi? Tống Từ Nhất vừa định đi xem thì An Hảo đi ra khỏi bếp, trên người là tạp dề, tóc cũng quấn gọi lên, lộ ra cổ trắng tuyết.
Tay áo được kéo gọn lên.
Tầm mắt hai người đối diện, An Hảo lập tức cứng đờ.
Tống Từ Nhất vừa thấy An Hảo như vậy, cổ họng giật giật, ánh mắt cũng bắt đầu nóng dần lên.
An Hảo lấy lại tinh thần trước, nói: “Em nấu cháo rồi, anh ăn một chút.”
Sau đó bước vội vào bếp như chạy trốn.
Tống Từ Nhất ngẩn người, nhưng anh vẫn đến ngồi xuống trước bàn ăn.
Chỉ chốc lát sau, An Hảo bưng bát cháo ra, đặt ở trước mặt Tống Từ Nhá.
Tống Từ Nhất nhìn bát cháo trước mặt, cháo còn nóng hồi, mùi thơm bay khắp phòng.
Trong nháy mắt, lòng anh sinh ra cảm giác kỳ diệu.
An Hảo thấy Tống Từ Nhát ngắn người như đi vào cõi thần tiên, cô bèn đẩy cái muỗng một cái rồi nói: “Nếm thử một chút, em đã cố ý nấu mềm hơn đấy.”
Tống Từ Nhất lấy lại tinh thần, nhắc tay cầm muỗng lên quấy đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-tan-xuong-tuy/2061410/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.