An Hảo cởi áo khoác và ném nó cho Hà Dịch Dương. Hà Dịch Dương vội vã bắt lấy. Sau đó, An Hảo cắn
dây buộc tóc ở cổ tay bằng miệng, thu tóc lên và buộc lại.
Cô bước lên máy nhảy, khách chọn bài hát, quay sang nhìn Mạc Lê hỏi:
“Cậu có biết nhảy không?” Mạc Lê
được hỏi liền sững sờ rồi cười nói: “Biết.”
An Hảo kéo dãn eo một lúc, ừm… đã lâu không
nhảy nhót gì rồi, không biết liệu còn có thể theo kịp
không.
Âm nhạc vang lên, hai người di chuyển. Những
người xung quanh đều chú ý tới người đang nhảy, tập
trung nhìn họ.
An Hảo nhảy theo điệu nhạc, mỗi sợi tóc đều có
nhịp điệu riêng. Bên trong cô mặc chiếc áo len hơi
rộng, mọi cử động giơ tay đều cho thấy vòng eo thon
thả. Chiếc quần jean đen bó sát cùng đôi bốt làm nỗi
bật đôi chân thon dài của An Hảo, khiến mọi người
không thể rời mắt. Mỗi lần nhìn lên đều thu hút hồn
phách của mọi người.
Mọi người xem đến ngây ngóc, thậm chí một vài thanh
niên còn huýt sáo. Đôi mắt của Hà Dịch Dương dường
như bị dán chặt vào cơ thể của An Hảo, đôi mắt anh
trở nên nóng bỏng, yết hầu khẽ động, thật sự khủng
khiếp…
Mạc Lê dốc sức nhảy, bị quấy rầy bởi những tiếng
reo hò liền nhìn về phía An Hảo. Mặc dù các chuyển
động không phải thực sự hoàn hảo, nhưng An Hảo
nhảy toát ra một cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-tan-xuong-tuy/2061403/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.