An Hảo đang ăn trưa và gọi điện thoại cho bà Lâm
Uyển. “Mẹ, khi nào mẹ về ạ? Chuyện phức tạp lắm
à” An Hảo hỏi.
“Không có, không có, mẹ đang ở nhà dì Tâm, mấy
ngày nữa sẽ về.” Bà Lâm Uyển nói qua đầu bên kia
điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại. Nhớ lại ngày trước, dì Tâm là
dì của nhà họ An, bà Lâm Uyễn đối xử với bà ấy như
chị em trong nhà, bây giờ chỉ còn dì Tâm vẫn liên lạc
với chúng tôi. Nghĩ đến đây, đôi mắt An Hảo tối sầm
lại, mỉm cười cay đắng.
An Hảo đứng dậy đi vào bếp rửa bát. Sau khi nhìn
qua nhà mình một lượt, cô quyết định xắn tay áo và
buộc tóc lên, dọn dẹp nhà cửa một lượt.
Sau khi dọn dẹp xong, An Hảo ngã gục xuống ghế
sofa, xoay xoay cổ tay. Không ngờ làm việc nhà lại
mệt như vậy, không biết có nên xem xét đổi ngôi nhà
lớn này đi không?
Vừa nghĩ tới đây, chuông cửa liền reo lên. An Hảo
đứng dậy mở cửa, chỉ thấy hai người Hà Dịch Dương
và Mạc Lê đang xách rất nhiều túi.
“Sao hai người lại ở đây?” – An Hảo hỏi. Hà Dịch
Dương mỉm cười, nhắc cái túi trên tay lên và nói: “Em
xem này, anh với Mạc Lê đã mua rất nhiều thứ, muốn
tạo bắt ngờ cho em, nên không nói em biết.”
Mạc Lê mỉm cười và nói: “Coi như đây là ăn mừng
chúng ta nghỉ lễ!” An Hảo mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-tan-xuong-tuy/2061391/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.