Trong phòng, một người con gái đang nằm trên giường lộ ra da dẻ trắng như tuyết, làm nổi bật lên vết máu ứ đọng ở trên đùi. An Hảo nhàm chán đùa nghịch tóc, chẳng biết nghĩ đến điều gì, môi khẽ cong lên.
Ting! An Hảo nghe được, nghiêng người cầm điện thoại di động, chỉ thấy Hà Dịch Dương gửi tin nhắn tới: “An Hảo, em không quên ngày mai cùng anh đi chọn trang sức đó chứ, mười giờ ngày mai anh đợi em ở trước nhà em đấy!”
Ấy, suýt chútđã quên mất việc này luôn rồi. Haizzz, đúng là há miệng mắc quai, An Hảo không khỏi cảm thán, cô cúi đầu chân của mình, dù sao thì vẫn có thể đi được, đã đồng ý với người ta không thể nuốt lời.
Ánh nắng bên ngoài rực rỡ, chờ tới khi An Hảo thức dậy thì đã chín giờ bốn mươi phút, An Hảo vỗ vỗ đầu, vội vội vàng vàng rửa mặt, buộc tóc đuôi ngựa. Thay một chiếc áo T shirt đơn giản và một chiếc quần jean skinny dài, đi thêm đôi giày trắng. Liếc nhìn mình trong gương, cầm son môi trên bàn lên, tô lên và mím môi cho đều làm khí sắc gương mặt đều tốt hơn, lúc này cô mới hài lòng xuống lầu.
Vừa ra khỏi nhàcô đã thấy Hà Dịch Dương đang dựa vào xe. Hôm nay anh ăn mặc có chút trang trọng, mặc một bộ tây trang vải kaki, tôn lên vóc người thon dài, so với vẻ đẹp trai tỏa nắng ngày thường thì lộ ra vẻ thành thục nhiều hơn. Người con trai đẹp đẽ, khí chất, tựa bên cạnh chiếc xe sang trọng liền thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-tan-xuong-tuy/2061383/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.