Thiên Nhã từ sau chuyện xảy ra ở bữa tiệc, suốt ngày chỉ thui thủi một mình ở trong phòng. Ánh mắt cô đăm đăm nhìn ra cửa sổ, hướng ra cổng nhà. Sao anh không tới tìm cô?
– Cô chủ! Cô chủ mau xuống dưới ăn cơm, ông chủ đang chờ ạ! – Con bé Mai – người giúp việc mới nhà cô lên tiếng.
– Tôi không muốn ăn gì hết!
Ngoài cửa lịm đi một lúc. Vài phút sau, giọng nói trầm trầm của Hoàng Trung vang lên từ ngoài cửa:
– Con gái! Không ăn gì sao? Con đang làm ba lo đấy!
Vừa nghe tiếng ông ta, cô vội rời bỏ góc nhỏ của mình, mở cửa phòng, thấy ông ta mang lên cho cô một suất cơm nóng hổi.
– Ba!
– Cầm lấy ăn đi! Giờ ba phải đi làm!
Mắt cô rưng rưng cảm động cầm lầy khay đồ ăn trên tay Hoàng Trung, mỉm cười:
– Vâng thưa ba!
Chờ cho Hoàng Trung đi khỏi, cô mới lui về lại góc cũ bên cửa sổ của mình, đặt khay đồ ăn lên bàn. Cô mở nắp tô canh ra...là canh cá.
– Ọe!
Cái mùi tanh tưởi kia chưa bao giờ ám ảnh cô đến vậy. Cô chạy một mạch vào nhà vệ sinh, ói hết những thứ còn lại trong bụng ra. Thật kì lạ! Cô rất thích ăn cánh cá, lần nào cũng ăn hết một tô lớn. Sao lần này vừa ngửi mùi đã không chịu nổi? Chẳng lẽ do đường ruột kém.
*************
Hôm nay, Thiên Hương tiếp tục đến công ty tìm Dương Phong, mặc cho mọi sự can ngăn của Thái Uy Vũ.
– Dương Phong! Chẳng lẽ anh đối với đứa trẻ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-phat-dien/1281448/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.