- Thả Thiên Nhã ra...đồ biến thái...cầm thú...Vũ Vũ...cứu Thiên Nhã
Suốt dọc đường, cô không ngừng la ó, khóc lóc, còn gọi "Vũ Vũ" khiến Dương Phong nổi máu điên tiết. Nếu cứ tiếp tục như vậy, đi đến đâu, người ta cũng nghe thấy, cũng cho rằng anh đang bắt cóc phụ nữ.
– Câm mồm! – Anh thét.
Thiên Nhã giật bắn mình, ngồi thu lu ở ghế sau, nín bặt. Không gian trong xe coi như im lặng. Nhưng chỉ vài giây sau đó...
– Aaaa...!
Cô bắt đầu hét, tiếng hét trong trẻo và vang vọng tấn công đôi tai nhạy cảm của Phong. Anh với bộ mặt quỷ dữ dừng xe bên đường vắng, nhanh chóng xuống xe, mở cửa hàng ghế sau, bịt miệng Thiên Nhã lại, đem cơ thể cao lớn phủ lên người cô.
– Ưm!
Anh không hề biết tất cả những hành động hiện tại khiến Thiên Nhã gợi nhớ về cuộc khủng hoàng tinh thần năm năm trước nhiều thế nào. Trong đầu cô, mơ màng hiện về hình ảnh mình bị băng keo dán miệng, không nói nổi lời nào, rồi cả cái tấm thân nặng trịch đè lên cơ thể cô lúc đó. Thiên Nhã sợ hãi, hoảng hốt cắn vào tay anh thật mạnh.
Dương Phong lúc này đang đau điếng nhìn bàn tay chảy máu của mình, nhưng vẫn không buông cái miệng nhỏ của cô ra. Anh sợ bỏ ra, cô sẽ nói những câu anh không muốn nghe.
– Cắn anh sao? Được! Cắn nữa, cắn nữa đi, anh cho em cắn, cắn đến khi nào em vừa lòng thì thôi. Em thử phát ra một câu nữa xem, xem anh xử em ra sao?
Một lát sau, anh chịu bỏ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-phat-dien/1281438/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.