Thiên Nhã lờ mờ tỉnh dậy, thấy xung quanh bao phủ một màu đen sì, không ánh sáng, không tiếng động, im lìm đến mức đáng sợ. Cô khẽ rướn người ngồi dậy, phát hiện hai tay mình đang bị trói, cả miệng cũng bị dán keo lại.
Bắt cóc? Cô bị bắt cóc sao? Cô chỉ nhớ mới đây mình vừa đứng trước cổng trường chờ người đón, rồi bỗng từ đằng sau có kẹ lạ mặt đột ngột lao tới, lấy khăn bịt miệng cô. Sau đó, mọi thứ dần trở nên mơ hồ, tối sầm hết.
Đây rốt cuộc là đâu? Mọi thứ tối quá.
"Cạch". Cô nghe có tiếng mở cửa, cả tiếng bước chân nữa. Giữa cái đen mịt đang bao trùm lên không gian, cô thấy lờ mờ một bóng người cao lớn đang tiến về phía mình.
Thiên Nhã run rẩy, cô sợ hãi, cả thở mạnh một cái cũng khó khăn.
Trong căn phòng tối, Đoàn Dương Phong khẽ mỉm cười chua chát nhìn cô gái, à không, phải đứa bé gái mười sáu tuổi ngồi trước mặt. Hôm nay vừa tròn một tháng từ ngày ba mẹ anh lần lượt từ trần. Vì sao ư? Chẳng phải nhờ phúc đức từ ba ruột của cô nhóc này hay sao? Hoàng Trung, con cáo già đó, ngang nhiên sử dụng thủ đoạn bẩn thỉu khiến gia đình anh điêu đứng. Anh phải trả thù.
Dương Phong kéo ghế lại gần Thiên Nhã đang hoang mang run sợ, ngồi xuống, lấy tay gỡ bỏ miếng keo trên miệng cô. Anh có thể nghe rõ tiếng thở dốc vì lo lắng của cô gái nhỏ sắp "lên thớt".
Anh châm một điếu thuốc, hít một hơi, cho khói thuốc lan tỏa vào sâu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-phat-dien/1281422/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.