Tí tách tí tách.
Những hạt mưa rả rích rơi xuống, thấm đẫm thân ảnh bạch y diễm lệ. Như đang khóc thương cho số phận nghiệt ngã mà không ngừng rơi lộp độp, tiếng mưa hoà cùng tiếng khóc, tạo nên một khung cảnh thê lương đến đau khổ. Rõ ràng là một bậc quân vương, cớ sao lại khóc thương cho kẻ mang hình dạng yêu quái này. Họ nào hiểu, hắn đây là yêu nàng.
Dù cho nàng là hồ ly tinh vạn người mê hay là kẻ sẽ mang đến tai ương, hắn đều yêu, hắn đã rơi vào bể tình của nàng rồi, và sao có thể dứt được ? Nhưng tại sao ? Ông trời lại trêu ngươi hắn đến vậy ? Tại sao lại cướp đi người hắn yêu ? Hắn không hiểu và lại càng không muốn hiểu.
" A Nhĩ... là ta phụ nàng.. " - Hàn Tử Thiên khóc nấc, tại sao, tại sao lại cướp đi người con gái hắn yêu.
" Thiên Thiên.. đừng khóc... xấu.. lắm. " - Ngải Lỵ Nhĩ nằm trong vòng tay của người thương, nàng nhẹ cười cố chấn an đứa trẻ lớn này. Dù sao số đã tận, còn níu kéo gì nữa ? Chỉ trách nàng, sinh ra đã là yêu hồ, không được mọi người yêu mến.
Ngải Lỵ Nhĩ cười khàn, dẫu sao trên đời này có một người yêu nàng là đủ rồi. Huyết lệ chảy xuống, vết đâm bên ngực bắt đầu im ỉm đau, không biết còn trụ được nữa không. Nàng chỉ có một tâm nguyện cuối cùng thôi.
" Chàng... hãy.. sống tốt.... " - lời vừa dứt cũng chính là lúc nàng lìa xa cõi đời. Tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-nghien/2830910/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.