Áng chiều tà chiếu xuống những tán lá cây úa tàn, Tư Phong bên ngoài thì vẫn đang không hay biết chuyện xảy ra bên kia. Ông vui vẻ mà lượn quanh những khu siêu thị sầm uất, thú vui tao nhã của ông chính là được đi mua sắm. Nhìn xuống giỏ hàng đã chất đầy, ông vẫn còn cảm thấy thiếu thứ gì đó liền chạy sang gian hàng thực phẩm để mua. Thịt bò kobe hay thịt cá ngừ đây ? Ông vẫn đang loay hoay chọn lựa thì bỗng có vật gì đó đụng chúng vào người ông. Từ Phong quay lại, ông liền giật mình khi thấy một đứa trẻ đã ngã xuống dưới đất. 
" Cháu.. cháu xin lỗi. " - đôi mắt xanh lam khẽ lay động, ánh mắt ngập nước mà đầy vẻ sợ hãi. 
" Cháu đừng sợ, ta không làm gì cháu đâu. " - Tư phong khuỵu gối xuống, lấy khăn tay trong túi ra mà lau những giọt lệ cho em. 
" Ngài.. là quản gia ạ ? " - cô bé ngập ngừng hỏi. 
Tư Phong hơi ngạc nhiên, rồi cũng mỉm cười đáp lại - " Đúng vậy. " 
" Mà cháu hình như không phải người ở đây nhỉ, cháu là con lai sao ? " - Tư Phong phóng tầm mắt đến mái tóc bạc, lại còn đôi con người xanh lam khiến ai cũng phải liên tưởng này nữa, rất giống Hàn thiếu. 
Cô bé giật mình mà loay hoay tìm chiếc mũ để đội vào, em sợ hãi, lỡ cho người lạ thấy mặt rồi, sẽ không bị anh trai phạt chứ. 
" Ngài mau chóng về nhà đi, chị ấy sắp xảy ra chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-nghien/2830891/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.