Chiếc xe lăn bánh trên con đường mòn ngoại ô, không còn những toà nhà cao tầng chọc trời, không còn những tiếng huyên náo của buổi sáng sớm, chỉ còn lại sự yên bình đến tĩnh lặng, chiếc xe đen dừng lại trước một cánh đồng đầy hoa, Ngải Lỵ Nhĩ bước xuống xe, cô hít sâu vào làn hương mờ ảo của buổi chiều muộn, mất gần nửa ngày mới đến nơi này, nơi kí ức đau khổ của cô bắt đầu. 
" Đây là chỗ em muốn đến ? " - Hàn Tử Thiên bước đến, khoác hờ chiếc áo ngoài cho cô để không bị cảm lạnh. 
" Vâng. " - Ngải Lỵ Nhĩ cười buồn, cô đưa ánh mắt nhìn cảnh hoàng hôn đang dần lặn. 
Nắm chặt lấy bó hoa trong tay, cô tiến về phía lối mòn bên trong cánh đồng đầy hoa, đây chính là nơi an nghỉ của em gái cô, cũng là nơi ác mộng của cô bắt đầu. Ngải Lỵ Nhĩ lo lắng trong lòng, không ngừng run khi tiến một gần về phía nơi đó, Hàn Tử Thiên thấy vậy, liền vòng tay ôm lấy người cô, hắn mỉm cười, như thể chấn an. Ngải Lỵ Nhĩ cũng vì vậy mà nới lỏng cơ thể ra, cô cũng mỉm cười lại nhìn hắn. Tư Phong đi đằng sau mà không ngừng khóc thầm trong lòng, đớp cẩu lương có cần phải ngon đến thế không. Rồi cô bỗng dừng lại, đôi con ngươi mở lớn, ánh nhìn chiếu thẳng vào hai con người phía trước đang đứng cách đó vài chục mét. 
Mái tóc bạch kim bay nhẹ trong làn gió mát, đôi con ngươi mang một màu xanh của bầu trời khẽ cụp, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-nghien/2830887/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.