Hàn Tử Thiên lại một lần nữa đi đến quán bar ấy, vẫn là con đường cũ, và vẫn là căn phòng cao nhất đó. Hắn nhìn lướt qua một lượt, không thấy có ai hắn lại híp mắt. Hàn Tử Thiên đi về chỗ ngồi cũ, phẩy tay gọi người phục vụ tới. 
" Một chai Henri IV Dudognon. " - người phục vụ cúi người rồi chuẫn bị. 
Một tiếng sau, Hàn Tử Thiên mới thấy Bạch Ngạo Hiên đi tới, hắn định mở lời thì bỗng chốc khựng lại. Bộ dạng này thật chẳng giống thường ngày của anh, mắt thì đỏ hoe và bên dưới còn bắt đầu xuất hiện quần thâm, mái tóc xanh lam rối bù và quần áo xộc xệch. Hàn Tử Thiên cụp mắt, hắn khẽ đẩy ly rượu về phía anh. 
" Tôi không uống rượu. " - Bạch Ngạo Hiên ngồi xuống, anh chỉnh lại tóc và quần áo của mình. 
" Đã có chuyện gì xảy ra rồi ?! " - Hàn Tử Thiên cầm lấy ly rượu lên uống. 
Bạch Ngạo Hiên chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, anh cụp mắt, đôi mắt chất chứa của nỗi buồn xa xăm. 
" Em ấy lại chìm vào giấc ngủ sâu rồi. " - Bạch Ngạo Hiên sau một hồi im lặng cũng lên tiếng. 
Hàn Tử Thiên thở dài, xem ra tiểu hồ ly nhà hắn sẽ lại lo lắng lắm đây. Hắn liếc nhìn, bộ dạng thiếu sức sống này thật khác hẳn so với vẻ ngày thường thích giết chóc của anh. Bạch Ngạo Hiên không nói gì, anh nhâm nhi cốc cà phê mà người phục vụ mang ra. 
" Cậu đến đây chỉ để hỏi việc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-nghien/2830873/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.