Bạch Tiểu Y mơ màng tỉnh dậy, đôi mắt lam ngọc khẽ lay động, rốt cuộc đã qua bao lâu rồi em mới lại được một lần nữa thức giấc ? Tiếng động lớn khẽ vang lên, em ngẩn đầu mà quay lại nhìn, đôi mắt khẽ rũ xuống, những lọn tóc bạc loà xoà dưới quan tài thạch anh. Alex đứng ở cửa mà bàng hoàng kinh ngạc, nó định nói gì đó nhưng lại vụt chạy đi mà tìm người đến. Bạch Tiểu Y thơ thẩn không hiểu chuyện gì, em quay mặt mà nhìn những khối băng lớn trong phòng, mọi thứ đã thay đổi quá nhiều kể từ khi em an giấc, đến bây giờ khi tỉnh lại tất cả lại quá xa vời. Không còn nụ cười tựa nắng mai của người đó, không còn lời trách móc đến từ anh, chỉ còn lại một mình em bơ vơ giữa căn phòng trống vắng, một mình bước tiếp trên cõi đời mênh mang. Alex khẽ thập thò ngoài cửa, nó căng thẳng mà không dám vào, Bạch Tiểu Y nhìn vậy chỉ biết mỉm cười, em đưa tay mà ra hiệu cho nó, Alex không ngần ngại mà lao đến bên quan tài thạch anh, nó khẽ rúc vào lòng bàn tay lạnh giá mà cười khúc khích. Bạch Tiểu Y ngơ ngẩn, rồi em cụp mắt mà chìm trong khoảng không tĩnh lặng. Quản gia bước vào, ông vội chạy đến mà xem xét tình hình em, rồi nhẹ nhàng mà đưa tay bắt mạch, ông thở dài, nguyên khí đã bị hao tổn quá nặng không thể khôi phục trong thời gian ngắn, dẫn tới có thể gặp một số nguy hiểm trong tương lai. 
" Tiểu thư. " - ông khẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-nghien/2830850/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.