Sáng hôm sau, Diệp Bằng Huyên toàn thân bủn rủn , đầu đau như muốn nứt ra ,từ trong đau nhức tỉnh lại , cô cau mày nhịn không được phát ra tiếng rên.
" Ai... Đầu của mình... sao mà đau như vậy !" Cô nằm im đợi sự khó chịu qua đi, không ngờ đến lại có một bàn tay xoa lên trán cô rồi ấn nhẹ hai bên huyệt thái dương.
Ủa ! Trên giường cô sao lại có người thứ hai ? Là ai vậy ?!
Cô đột nhiên trừng mắt nhìn lên lại nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú quen thuộc ngay trước mắt mình, cô sợ hãi vội vàng ngồi bật dậy , sợ hãi kinh ngạc lui đến bên giường.
" Cẩn thận , em sắp ngã xuống giường rồi ! " Cánh tay dài của Mạnh Chấn Sênh vươn tới, rút ngắn lại khoảng cách mà cô khó khăn mới tạo ra.
" Anh, anh, làm sao anh có thể ngủ ở trên giường em ?" Cô đưa tay ra ngăn anh lại , hai mắt trừng lớn nhìn người giống cái chuông đồng lớn trước mặt.
" Em đồng ý mà ." Cảnh xuân vô biên , anh chuyên tâm thưởng thức, không chú ý trả lời.
Diệp Bằng Huyên theo tầm mắt của anh cúi đầu nhìn xuống chính mình, lúc này mới phát hiện cả người mình lại không mảnh vải che thân !
"Aa.... .... " Tiếng thói chói tai long trời lở đất , rung chuyển cửa sổ , ngày cả Tào Ánh Hồng trên lầu ba cũng bị giật mình, vội vàng khẩn trương chạy xuống lầu.
" Bằng Huyên, cậu làm sao vạy ? Xảy ra chuyện gì vậy ?" Tào Ánh Hồng bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-dau-long/73088/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.