Tiếng gió rít bên tai bịt kín mọi âm thanh xung quanh Tiểu Phàm. Cô nghe loáng thoáng tiếng khóc của Trịnh Hân đang gọi tên cô. Cơn đau từ khắp cơ thể truyền tới làm cô như vỡ tung. Bỗng dưng một vòng tay rắn chắc ôm lấy eo cô, sau đó cả người cô được bao trùm trong hơi lành lạnh cùng mùi bạc hà quen thuộc. Cảm giác an tâm này làm cô thiếp đi nhanh chóng.
Tiểu Phong từ trên lan can nhảy xuống ôm trọn lấy Tiểu Phàm đang dần lăn xuống dưới. Anh lấy một bậc cầu thang làm điểm tựa mà bật người lên. Cách mặt đất tầng dưới còn khoảng chục bậc cầu thang nữa. Anh cứ vậy nhảy xuống tiếp đất an toàn. Anh trượt trên mặt đất một đoạn rồi vững vàng đứng dậy:
“Tiểu Phàm!”
Vừa ổn định thân thể xong anh đã ôm cô chạy nhanh đến phòng y tế của học viện. Mặt Tiểu Phong xám đen lại, anh tỏa ra sát khí ghê người. Lúc ôm cô, chất lỏng nóng bỏng thấm vào tay anh cùng đôi mắt nhắm nghiền lại của cô làm anh như muốn phát điên. Anh đến chậm một bước.
Tiểu Phong chạy một mạch đến thẳng phòng y tế của trường để sơ cứu vết thương cho Tiểu Phàm. Anh đứng bên ngoài nhìn cánh cửa phòng y tế đang đóng, mặt lạnh xuống.
Hàn Kì mang trong lòng dự cảm không tốt đến học viện. Anh khi vừa đến nơi đã muốn giết người. Tiểu Phàm nằm trên cáng cứu thương với khuôn mặt trắng bệch cùng những vết thương vừa mới được quấn băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-cung-troi-cuoi-dat/2537685/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.