Tối đó Mộc Lăng thật sự ăn sạch Gia Thụy, cậu nằm trên người anh mệt mỏi, eo như sắp gãy đến nơi. Mộc Lăng lau sạch người cho cậu rồi để cậu ngồi ở ghế sau khi thay bộ ga giường mới thì bế Gia Thụy quay về giường.
Cả hai ôm nhau mà ngủ một giấc đến sáng, hôm sau thức dậy Gia Thụy còn chẳng thể đi đứng như bình thường, cậu đi rất chậm và khó khăn trong khi Mộc Lăng lại rất thoải mái, anh vui vẻ cười đến híp cả mắt rồi nhanh chóng bế cậu ra xe rồi đưa đến công ty.1
Mấy ngày sau đó Gia Thụy sợ mình sẽ bị như thế một lần nữa nên đã rút kinh nghiệm, cậu mặc quần áo dài hơn, sau khi nịnh Mộc Lăng một lúc thì mới dám xoay sang chơi cùng con. Gia Thụy dỗ con ngủ rồi để đứa bé nằm cạnh mình, có lẽ mấy ngày qua không ngủ đủ giấc nên hôm nay khá mệt. Gia Thụy lại một lần nữa ngủ quên trong lúc Mộc Lăng đi tắm.
Nhưng dường như cách này chẳng có tác dụng thì phải. Mộc Lăng vẫn chui vào áo làm mấy chuyện không đâu, anh mút ngực cậu đến sưng đỏ mặc dù không làm đến cùng nhưng Gia Thụy vẫn cảm thấy không ổn tý nào.
Anh bế em bé quay về chỗ của mình rồi chui và chăn nằm cạnh cậu. Nếu không phải là con trai của cả hai có lẽ Mộc Lăng đã cho đứa bé ra khỏi phòng mất rồi, anh rất hay ganh tị khi thấy Gia Thụy suốt ngày cứ ôm nó, ngày càng không tâm đến anh...Mộc Lăng thậm chí lo sợ tới lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-chet/885443/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.