🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau lần nói chuyện đó với mẹ Mộc, thì Nam Kình không nói gì thêm nữa, đến nay đã là ngày thứ năm trở về. Ngoài việc ăn uống xong rồi trở về phòng thì Nam Kình chẳng ra ngoài cũng chẳng nói chuyện với ai khác. Cậu cứ lấy lí do mệt mỏi vì cơn sốt hôm trước mà dần tự tách mình ra khỏi cuộc sống của mọi người.

Do hay phát sốt thường xuyên nên Nam Kình luôn thể hiện sự khó chịu, bực tức...lần này thêm vụ việc nghe được cuộc nói chuyện của Gia Dương và Gia Thụy nên tâm trạng cậu càng tệ hơn.

Hôm nay sau giờ cơm trưa thì Nam Kình nghe được chuyện tổ chức hôn lễ của Mộc Lăng và Gia Thụy, tiếp đến là chuyện Gia Dương phẫu thuật chân vào sáng mai.

Trùng hợp thay là Nam Kình cũng mua vé máy bay về Pháp vào tối ngày mai. Cậu không biết bây giờ nên vui hay là buồn nữa, người ta đã không cần thì mình có đến cũng như không thôi...

Nam Kình nghe được như thế thì bỏ lên phòng, dường như không muốn nghe thêm bất cứ điều gì nữa. Cậu lên phòng thu xếp quần áo để chuẩn bị rời đi vào ngày mai. Có lẽ đợi việc của Gia Dương lắng xuống thì cậu sẽ thường xuyên quay về nhà hơn. Bây giờ nên tránh mặt thì tốt hơn.

Có lẽ quyết định của cậu luôn đúng..lần trước rời đi là đúng, nếu hôm vừa rồi không về đây có lẽ sẽ không đau lòng!!

Cốc cốc..

"Nam Kình, tôi biết cậu đã nghe rồi...có thể nói chuyện được không?"

"...."

Mặc dù biết Gia Thụy đang đứng đó đợi nhưng Nam

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-chet/885395/chuong-150.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Yêu Em Đến Chết
Chương 150: (GD-NK) Sự nổi giận của Gia Dương
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.