"Cậu là người mới chuyển vào căn nhà cuối đường đó sao?!"
"Vâng, cháu vừa chuyển đến vào hôm qua"
"Ra là thế, căn nhà đó ở cuối đường mà buổi tối đường này lại vắng lắm, cậu nhớ về trước 8 giờ đó"
"Vâng cháu cảm ơn chú nhắc"
Gia Thụy chỉ nghe lời người đàn ông đó rồi gật đầu thôi, nhưng mà đúng là quanh đây rất vắng đa số mọi người đều đi làm nên ban ngày rất yên tĩnh. Cậu cầm túi đồ vừa mua ở cửa hàng vào nhà, hôm nay cậu mua cũng khá nhiều đồ. Dụng cụ bếp, đồ ăn, chăn và ga giường, rèm.... tóm lại rất nhiều.
Gia Thụy bắt đầu dọn dẹp lại và đem quần áo bỏ vào tủ. Cậu dự định sẽ ở đây một thời gian, đến khi mọi chuyện ổn đối với cậu
Vì mới chuyến đến vả lại buổi tối đường lại vắng nên cậu chỉ ở trong nhà suốt, hôm nay dọn dẹp xong thì mệt lã người. Cậu nằm ở sopha rồi lại nghĩ về Mộc Lăng, cậu thật sự rất nhớ Mộc Lăng nhưng mà lại không dám đối diện với anh. Cậu không biết mình đang lo lắng điều gì nữa nhưng mà trong lòng thực sự rất sợ hãi...
Cùng lúc đó, Mộc Lăng đang ra sức tìm cậu thì anh đã chợt nhớ và quay về căn hộ cũ mà Gia Thụy từng sống. Anh như muốn phát điên lên khi cậu biến mất không một dấu vết
Hôm qua sao khi đọc xong lá thư thì Mộc Lăng đã tìm khắp nơi nhưng không gặp, anh đã bật khóc lên khi cảm thấy mình bị Gia Thụy bỏ rơi vậy. Xem đến camera cũng không thấy, tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-chet/885377/chuong-132.html