“Chán thật, làm sao có thể ngủ đây?!”
Mộc Lăng ôm Gia Thụy xoay qua xoay lại mãi nhưng chẳng thể ngủ tiếp được. Lúc này anh nhìn ra rèm cửa thì đã thấy một chút ánh sáng. Mộc Lăng quấn Gia Thụy vào chăn sau đó để cái gối nhỏ cho em ấy ôm rồi anh đi thẳng vào nhà vệ sinh
Mộc Lăng không muốn để Gia Thụy khóc, anh cũng không muốn làm cậu đau nữa. Anh ở trong nhà vệ sinh tự mình xử lý cái thứ đang ngẩng cao đầu kia rồi tiếp theo đánh răng thay quần áo và đi ra ngoài.
Mộc Lăng đi ra ngoài thì thấy cậu còn ngủ nên đi xuống bếp để hầm canh gà, thường Gia Thụy hay ăn canh gà lắm, anh bật bếp để nồi canh ở đó rồi quay về phòng. Mộc Lăng kéo rèm cửa ra, anh đi về giường để gọi Gia Thụy thức dậy. Anh nằm trên giường bóp bóp mặt cậu
“Dậy nào bảo bối ♡”
“Hưmm”
Gia Thụy lăn qua hướng khác rồi chui tọt vào chăn, dường như cậu không muốn dậy. Mộc Lăng cười rồi vén chăn ra, anh nằm xuống ôm cậu để lên người mình, tay anh xoa xoa tóc cậu
“Dậy nhanh, đừng ngủ nữa”
Gia Thụy vẫn cứ lười biếng, cậu úp mặt trên ngực anh tay cậu luồng vào áo Mộc Lăng se se đầu ngực của anh. Lúc đầu là một tay tiếp đó là cả hai bàn tay. Tay Gia Thụy lành lạnh, Gia Thụy vẫn nhắm mắt tay thì vẫn xoa xoa nhéo nhéo. Cứ tưởng chỉ như vậy, nào ngờ cậu vén áo và chui vào áo anh. Mộc Lăng để mặc cho cậu làm gì thì làm, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-chet/885316/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.