Sau một đêm như trời hành thì Gia Thụy ngủ mê mang, Mộc Lăng phải đi công tác nên không đánh thức cậu dậy mà chỉ để lại tờ ghi chú. Anh cũng dọn dẹp bãi hỗn độn mà mình gây ra. Trước khi đi Mộc Lăng ôm hôm Gia Thụy đến sung sướng
Mộc Lăng đã thấy tin nhắn của Gia Thụy và Mộc Nam Kình rồi. Vì sợ bảo bối của mình đi lung tung nên Mộc Lăng đã nghĩ ra cách tốt nhất là để cậu nằm liệt ở giường, đến nổi muốn ngồi cũng không được
“Em nghĩ sẽ qua mặt được tôi sao, bảo bối. Em còn non lắm”
Người giúp việc anh cũng đã thuê để chăm sóc cậu trong ba ngày tiếp, Mộc Lăng xách vali đi, trong lòng anh đầy vẻ đắt ý. Sau nữa ngày thì Gia Thụy đã tỉnh, cậu nhìn ra ngoài thì thấy mặt trời đã ngã bóng. Gia Thụy nhìn thấy trên bàn có giấy ghi chú
‘Em ngoan ngoãn đừng hòng giở trò, nếu em dám anh liền bẻ răng em. Đợi anh về Bảo Bối’
“Ahhh. Tên Mộc Lăng chết tiệc, tên sắc lang, tên biến thái…aaa”
Gia Thụy cả người đau nhức, chửi mắng anh xong thì liền mệt do chưa có gì bỏ vào bụng. Gia Thụy tựa lưng vào giường, bây giờ muốn đứng không được mà muốn nằm cũng không xong. Cậu tựa lưng vào giường thở dài thì nghe tiếng có người bước vào
“Mẹ…sao mẹ ở đây”
“Dì giúp việc nấu cháo và sữa cho ngươi đó. Ăn đi”
“….” Gia Thụy bưng bát cháo ăn, vừa ăn vừa nhìn thấy mẹ đang nhìn vào khoảng áo hở trước ngực. Cậu vội lấy tay kéo áo lại
“Ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-chet/885276/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.