Mộc Lăng thay quần áo cho Gia Thụy xong liền quay sang soạn quần áo cho vào vali còn chuẩn bị cả kem chống nắng và vài món đồ chơi khi ra biển cho cậu. Chuẩn bị xong tất cả anh quay về giường ôm Gia Thụy vào lòng và nhếch mép cười. Người ta nói người tính đâu bằng trời tính là đúng mà
Gần giờ xuất phát có xe đến đón anh và cậu đến chổ tập trung. Mộc Lăng cho người đem vali xuống xe còn anh thì lấy chăn quấn cậu lại và bế đi luôn. Gia Thụy đến giờ vẫn chưa hay biết gì vẫn ngủ say sưa trong lòng của Mộc Lăng, do lớp chăn quấn bên ngoài làm cậu không lạnh mà cò dễ chịu hơn. Đến nơi mọi người tập trung là vừa đúng giờ, Mộc Lăng bước xuống xe với cục bông trên tay liền khiến mọi người chú ý
“Mộc Tổng trên tay anh là gì vậy?”. Mọi người tò mò, một phần là do ở đây ánh sáng kém nên không thấy rõ
“Là Gia Thụy, cậu ấy đang ngủ”
“ ??? ”. Mọi người đều ngơ ngác, bằng cách nào mà Mộc Lăng có thể ôm Gia Thụy đến đây. Chỉ có cách lí giải là hai người bọn họ ở chung với nhau hoặc là do trùng hợp. Mọi người trong công ty ai ai cũng đang tò mò về mối quan hệ giữa họ vì nó thân mật hơn quan hệ cấp trên và cấp dưới mà nó là một mối quan hệ mập mờ
* * * *
Đông đủ rồi thì mọi người lên xe và bắt đầu cuộc hành trình, Mộc Lăng vẫn ôm khư khư Gia Thụy trong lòng không buông, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-den-chet/885262/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.