8.
EQ của Lục Sâm rất cao, cũng sẽ không làm ra chuyện khiến mọi người đều xấu hổ này.
Nhìn bộ dạng nhíu mày của Lục Sâm, trong lòng tôi một vạn dấu chấm hỏi. Tôi đây là đang kiếm tiền cho anh ta đấy, anh ta còn quan tâm tôi có thể uống rượu hay không?
Với cả, sao anh ta biết tôi không thể uống rượu?
Tiếp đó, Lục Sâm lại đoạt đi chén rượu trong tay tôi, một hơi cạn sạch.
“Cảm ơn Cố tổng đã nâng đỡ Lộc Trần.”
Thái độ khiêm tốn lại lịch sự, Cố tổng sửng sốt một chút, ánh mắt dừng ở trên người tôi với Lục Sâm một lát, rồi lập tức cười: “Không ngờ tửu lượng của Lục tổng rất tốt nha.”
Có Lục Sâm chắn rượu thay tôi, tôi không dính giọt rượu nào, ngược lại rảnh rỗi ăn không ít cháo nhỏ để bồi bổ dạ dày.
Rượu quá ba tuần, trên người Cố tổng với Lục Sâm đều nồng nặc mùi rượu.
Tôi đỡ Lục Sâm đến ghế phó lái, cúi người xuống muốn thắt dây an toàn cho anh ta, dây an toàn có thể là bị mắc kẹt rồi, tôi thử rút vài cái, đều không rút ra được.
Ngay lúc tôi đang chiến đấu với dây an toàn, một bàn tay to lớn cầm lấy ngón tay tôi: “Dùng kỹ thuật.”
Hơi thở của Lục Sâm phả vào mặt tôi, quanh quẩn bên cổ tôi.
Tim tôi bỗng dưng mềm nhũn, giống như bị một thứ gì đánh trúng, một dòng điện tê dại chạy loạn khắp tứ chi và xương cốt tôi.
“Được... được rồi.” Tôi thắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-da-muoi-nam/2930949/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.