Lúc Ninh Hinh cầm lấy điện thoại từ tay Lục Đình thì cô cảm nhận được sự ấm áp từ anh. Cô nghĩ sao mọi người lại nói anh rất lạnh lùng. Điện thoại cứ reo lên tiếng của Ninh kỳ.Lục Đình nhắc nhở cô về điện thoại. Cô nói chuyện với Ninh kỳ:
- "Anh …có chuyện gì không?sao anh không gọi vào số của em mà anh lại gọi cho Lục Đình "
- "Không anh chỉ muốn hỏi em đến đó có vui không?"
- "Ở nhà Lục Đình cũng rất vui "
- "Ồ!vậy à "
- "Anh ồ là có ý gì?"
- "Không có gì đâu bây giờ em đưa điện thoại cho Lục Đình đi để anh nói chuyện "
Ninh Hinh đưa điện thoại cho Lục Đình nghe. Cũng gần mười giờ đêm rồi. Vì Ninh Hinh không thể tự mình đi lên nên Lục Đình phải bế cô lên phòng. Lúc đầu cô không muốn anh bế lên nên định từ chối anh nhưng Ninh Hinh nghĩ dù sao mình cũng không thể đi lên được. Ninh Hinh đã để anh bồng lên phòng. Lục Đình bế cô lên giường nằm còn đắp chăn cho cô. Lúc đó bỗng mặt cô tái mét vì cảm thấy chân đau giữ dội. Nên Lục Đình phải ở lại trong phòng với cô phòng lúc cô gặp chuyện như lúc nãy.
Anh ngồi bên cạnh giường khi thấy cô ngủ anh mới dám đi ngủ Lục Đình ngủ trên ghế sofa ngủ. Một đên trăng sáng như vậy cứ trôi qua. Gần năm giờ sáng cơn đau lại tiếp tục bộc phát ra. Ninh Hinh vươn tay ra để lấy thuốc uống. Ninh Hinh lại gần nhưng mà lại làm cốc nước bị bể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-thu-ky-dang-yeu-cua-anh/261653/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.