Trong phòng bếp:
"Liên ơi em rửa giúp chị mớ rau với thịt này đi"
"Hôm nay em cảm thấy hơi mệt, chỉ có thể làm luôn phần của em không"
Như An Nhã nghe Liên nói thì quay qua nhìn Liên. Tuy thấy gương mặt của Liên có vẽ trong mệt mõi thật nhưng với kinh nghiệm mà mấy năm nay cô đã tích lũy được cho cô biết con người này đang nói dối.
Cô lúc đầu định lên tiếng vạch ra lời nói dối của Liên nhưng rồi cuối cùng cô vẫn lựa chọn không vạch trần Liên vì cô biết người ta đã không muốn làm rồi thì cô hà tất gì phải ép buộc người ta:
"Em mệt thì đi vào phòng nghĩ đi, mọi chuyện ở đây chị lo là được rồi"
"Nhưng tay của chị"
"Chị bị thương nhẹ thôi, không sau đâu"
Nghe cô nói vậy thì Liên cũng không nấn ná lại lâu mà rời đi. Thế là Như An Nhẫ cô phải một mình cơm cho anh.
Cô lấy thêm một miếng vãi buộc ngón tay chổ bị thương lại rồi rửa thực phẩm. Từng làng từng làng nước lạnh cứ ào ào xối vào tay cô.
Một lúc sau thì nước cũng thấm qua miếng vãi, vết thương khi được tiếp túc với nước thì tạo nên cơn đau.
Như An Nhã lúc này ô cũng cảm nhận được nỗi đau ở vết thương này chứ nhưng gương mặt cô vẫn lạnh lùng trầm tĩnh không có biểu hiện của sự đau đớn gì cả.
Bửa cơm chiều cứ thế đã được làm xong nhưng người đàn ông vẫn còn chưa về nhưng cô chẳng quan tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-nguoi-hau/2927736/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.