"Nó bây giờ chắc đã đi thật xa rồi. Gia Huy àk con mau tĩnh lại đi, mẹ không biết cin nhỏ đó đã bỏ bùa mê thuốc lú gì msf tại sau con lại yêu nó đến như vậy"
Anh thấy bà không chịu nói thì anh lập tức rời khổi, anh biết mẹ anh đã không muốn cho anh biết cô đan ở đâu thì anh có làm gì cũng vô vụn mà thôi.
Do chuyến bay của cô có đã bị mẹ anh động tay động chân rồi nên anh chẵn tìm ra được chút tin tức nào của cô.
Đã một tháng trôi qua, Trần Gia Huy lúc này người đầy mùi hôi, đầu tóc thì rủ rượi nhìn người không ra người ma không ra ma.
Mấy hôm qua anh đã chạy khắp nơi tìm cô nhưng chẳng thấy người đâu. Dựa vào định vị trên điện thoại của cô thì anh chỉ đi tới sân bay rồi sau đó thứ anh thấy được chỉ là chiếc điện thoại nằm ở trên xe chở rát.
Trần Gia Huy tuyệt vọng ở nằm ở trên giưởng ngủ của cô mà nước mắt lăng dài. Anh đã tự hứa với lòng là sẽ bảo vệ cô, không để cô rời khổi anh nhưng cuối cùng...
Anh cảm thấy cả người yêu của mình anh còn không bảo vệ được thì làm gì được chứ. Căn phòng cô ở ngày nào nó cũng đã dần lạnh đi.
Mùi hương của cô sớm cũng đã không còn, ngay bây giờ anh cảm thấy nhớ cô kinh khủng.
Nghĩ được một lát thì anh lại uống một hớp rượu rồi lại nói:"Em là kẻ thất hứa, em đã hứa với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-nguoi-hau/2927693/chuong-38.html