Nói rồi Phong đi thẳng ra cửa đóng cửa lại đi về. Ngọc đúng nhìn theo bóng Phong đi khất sau cánh cửa. Anh không hiểu hay cố tình không hiểu? Trái tim anh làm bằng gì mà không hiểu được tấm lòng của cô? Theo đuổi một người không thích mình là đúng hay là sai?
Ở quán vỉa hè.
\- Ôi no quá! –Linh Đan nhìn Phương cười vui vẻ.
\- Mang tiếng đi ăn hẳn khách sạn sang trọng. Phương trêu.
\- Đi công việc mà, còn phải giữ ý chứ. Ngồi ăn như ngồi với cậu thế này, khách chạy mất dép.
\- Tớ đưa cậu về.
\- Thôi tớ đi xe buýt, cậu về đi, đưa tớ về cậu về đến nhà nửa đêm mất.
Phong về, anh đi quay lại quán vỉa hè ban nãy thấy Linh Đan đã ngồi, quán còn đấy, người thì không thấy, chắc cô ấy đã về. Đến giờ anh cũng không biết cô ở trọ ở đâu? Lang thang qua vài tuyến phố, anh đi về nhà.
Sau một ngày làm việc mệt mỏi, Linh Đan thả mình xuống chiếc giường quen thuộc. Tay cầm điện thoại nhắn tin với Phương.
Linh Đan: - Về đến nhà chưa?
Phương: Vừa tắm song, chuẩn bị lên giường. Còn bạn?
Linh Đan: Tớ vừa lên giường, nay ăn ngon quá.
Phương: Ăn khách sạn lại không ngon.
Linh Đan: vậy à?
Phương:...
Linh Đan: Thôi, ngủ đây, chúc ngủ ngon.
Phương: ừ, ngủ ngon và mơ thấy vài anh chàng đẹp trai nhé.
Tắt điện thoại, Linh Đan mỉm cười, có con bạn thân thật đáng yêu.
Đang lim dim ngủ, tiếng chuông báo messenger vang lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013400/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.