-Dạ con cảm ơn thầy.
Sư thầy đi rồi, Phong ngồi trầm tư suy nghĩ, nhìn cô gái nhỏ đang say sưa giảng bài, dù khó khăn đến đâu anh cũng sẽ không buông tay cô.
Bọn trẻ ùa ra khỏi lớp, Linh Đan đứng ở cửa lớp dặn:
\-Đi về cẩn thận nhé.
\-Vâng, bọn em chào chị.
Cô quay vào sắp xếp lại đồ dùng dạy học trong phòng, đóng cửa đi về. Ra đến giữa sân chùa cô đứng sững lại.
\-Sếp, anh về rồi ạ. Anh làm gì ở đây?
\- Tôi…tôi muốn gặp em.
Phong nói song nhìn thẳng vào Linh Đan. Cô thấy mình thở khó khăn hơn, trái tim cô lại loạn lên rồi. Nó lại bắt đầu phản chủ. Người ta chỉ muốn nói gặp mà cô nghĩ đi đâu vậy này.
\-Tôi xuống sân bay rồi tới đây luôn, tôi chưa ăn gì, em đi ăn với tôi nhé.
Cô khẽ gật đầu. Phong đi trước cô bước theo sau. Ra cổng chùa, bà Hai nhìn thấy cô đã nhoẻn miệng cười.
\-Linh Đan về đấy à cháu?
\-Dạ cháu chào bà, chào cô Tám.
Bà Hai với cô Tám “ừ” cười theo. Cô Tám nhìn theo cô và Phong đi qua phát hiện điều gì đó hỏi bà Hai:
\- Không phải cái cậu mấy hôm trước ngồi uống nước song hỏi thăm bé Đan ấy chứ?
\- Hôm nào, tôi biết đâu.
\- Hôm có cả cái Phương ấy.
\-À, ừ đúng rồi nhỉ. –Bà Hai cũng nhìn theo nói.
Cuộc nói chuyện của bà Hai và cô Tám, anh và cô đều nghe thấy. Anh không nói gì vẫn cứ bước đi, cô đi nhanh chân lên cạnh anh. Hai người cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013338/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.